Bài văn mẫu nghị luận về câu nói "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình"

Đề bài: Em hãy viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của mình về câu nói "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình"

Dàn ý

I. Mở bài

- Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: câu nói của Tố Hữu về quan niệm "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình".

II. Thân bài

1. Giải thích câu nói

- “Sống” không chỉ là sự tồn tại mà là quá trình giao hòa với cộng đồng, xã hội, là một phần trong đời sống.

- "Cho" là đem cái mình có đưa tặng người khác mà không đổi lấy gì cả.

- “Nhận” là sự đón lấy, hưởng thụ về vật chất hoặc về tinh thần.

- Cho đi là sự sẻ chia đồng cảm, biết yêu thương giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.

- Đâu chỉ nhận riêng mình là làm mà không toan tính vụ lợi xuất phát từ tấm lòng

- “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”: biết cho đi yêu thương, sống tận tâm, quan tâm những người xung quanh, có trách nhiệm với chính mình và người khác.

=> Giữa “cho” và “nhận” luôn có mối quan hệ khắng khít với nhau. Muốn nhận được điều tốt đẹp ta phải biết “cho” đi những điều tốt đẹp.

3. Phân tích

- Biểu hiện của sự cho đi:

+ Giúp đỡ những người có số phận bất hạnh bằng tình cảm và tấm lòng

+ Quan tâm họ bằng những lời động viên, hỏi han.

- Tác dụng của việc cho đi:

Cho đi làm cuộc sống trở nên vui vẻ và có ý nghĩa hơn.

Cho cũng sẽ nhận được tình cảm yêu thương từ mọi người, sự kính trọng

- Vì sao “sống là cho không chỉ nhận riêng mình”?

Bởi hạnh phúc không phải là đích đến mà là quá trình. Mỗi thành quả đều cần trải qua gian nan, vất vả mà có. Vậy nên phải biết trân trọng, và biết ơn bằng cách sống biết "cho" đi.

"Cho" đi là một biểu hiện của cách sống đẹp, để làm nên sức mạnh duy trì cuộc sống.

- Chúng ta có thể “cho” đi về vật chất hoặc sẻ chia về mặt tinh thần.

- “một người vì mọi người”.

- Kết hợp hài hòa giữa quyền lợi và trách nhiệm, giữa “cho” và “nhận”, phải nhận thức rõ được niềm hạnh phúc của bản thân khi đem lại hạnh phúc cho người khác là như thế nào.

=> “Bạn sẽ thấy niềm vui khi đỡ người khác bằng cả tấm lòng” (Poul Newman).

- Nêu một số tấm gương của việc cho và nhận.

Hồ Chí Minh muôn vàn kính yêu của dân tộc - cuộc đời bảy mươi chín mùa xuân của Bác là bài ca bất tử về sự hi sinh cống hiến cao cả cho nhân dân cho nước.

Nguyễn Đình Chiểu cả cuộc đời của ông cũng gặp vô vàn khó khăn lận đận, đi thi thì nhận được tin mẹ mất, ông bỏ thi về Nam để chịu tang mẹ, khóc nhiều nên bị mù cả hai đôi mắt nhưng ông vẫn vừa dạy học vừa bốc thuốc chữa bệnh cho dân, vừa làm thơ khuyến khích tinh thần đánh giặc ngoại xâm.

4. Bàn luận mở rộng

- Lối sống vô cảm, sống chỉ biết “nhận” chứ không hề “cho” - “Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau” đáng phê phán.

- "Cho" đi đúng lúc, đúng mức, không nên mù quáng.

=> Bài học trong cuộc sống: biết yêu thương, trân trọng cuộc sống.

III. Kết bài

- "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” thể hiện một quan niệm sống phù hợp với đạo đức con người trong mọi thời đại.

- Là một quan niệm sống đẹp: Hãy sống để cho đi, để cảm nhận được những giá trị tốt đẹp của cuộc sống mà do chính chúng ta tạo ra.

Bài văn mẫu nghị luận về câu nói

Một số đoạn văn nghị luận 200 chữ bàn về câu nói "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình"

Mẫu 1

Cuộc sống không chỉ là vật chất mà còn là hòa hợp giữa con người với nhau. Sống là việc cho đi mà không đòi hỏi phải nhận lại, vì “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Đời sống đa dạng, được hình thành từ suy nghĩ và quan điểm cá nhân. Cho đi là cách hành động, không toan tính, mà nghĩ đến người khác mà không đòi hỏi phải đền đáp. Hãy giúp đỡ, hỗ trợ, và chia sẻ với những người xung quanh mà không đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu. Tấm lòng nhân ái và nhịp sống nhân văn làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa. Sống có ý nghĩa khi biết yêu thương và san sẻ. Sống biết cho đi làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, tích cực hơn, và mang lại niềm vui. Bài văn thách thức chúng ta sống lạc quan, yêu đời hơn, và truyền đạt những giá trị nhân văn sâu sắc. Hãy biết sống không chỉ vì bản thân mà còn vì cộng đồng, vì tất cả mọi người xung quanh. Những hành động nhỏ cũng có thể tạo nên những khoảnh khắc ý nghĩa. Sự nhân ái được thể hiện trong những cử chỉ giản đơn như bình trà đá miễn phí ở vỉa hè, tạo nên hình ảnh Sài Gòn thân thiện và ấm áp. Quan tâm không cần phải phô trương, mà là sự giúp đỡ, chia sẻ với những người gặp khó khăn, tạo nên nụ cười trên môi mảnh đời bất hạnh. Sự cho đi cũng là cách nhận lại. Hãy giúp đỡ người khác và ta sẽ nhận được sự yêu thương, bài học quý giá trong cuộc sống. Cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn khi biết thông cảm, giúp đỡ những người gặp khó khăn. Hành động nhỏ như áo xanh tình nguyện trong mùa thi tuyển sinh là minh chứng cho lòng nhân ái, sẵn sàng hỗ trợ cộng đồng mà không đòi hỏi phải nhận lại. Bài văn thúc đẩy chúng ta suy nghĩ và hành động tích cực, sống vì người khác hơn là chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân. Cuộc sống trở nên đẹp đẽ khi biết san sẻ và yêu thương. Hãy sống cho người khác và ta sẽ tạo nên một cuộc sống ý nghĩa, đúng như câu thơ của Tố Hữu: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

Mẫu 2

Sự tồn tại của nữ thần mặt trời làm tăng thêm hương vị ngọt ngào cho cuộc sống, như một gia vị quý giá. Tình yêu thương là nguồn năng lượng có thể kết nối hàng triệu con tim, và sẻ chia là hành động kết nối mọi người lại với nhau. Bởi vậy, "sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình". Sống không chỉ là sự hiện diện mà còn là cách chúng ta khẳng định ý nghĩa của bản thân. Hành động 'cho' không đòi hỏi sự nhận lại, nó là sự trao đi tình yêu thương và sẻ chia. Con người không chỉ biết nhận mà còn biết trao đi, yêu thương và cống hiến cho cuộc sống. Điều quan trọng là sống với lẽ sống yêu thương và cống hiến. Cuộc sống của chúng ta đã nhận được nhiều điều từ khi mới sinh ra. Tình yêu thương, sự chăm sóc từ gia đình, những đóng góp của những người xung quanh đã tạo nên cuộc sống hiện tại. Sự sống này là một món quà miễn phí mà chúng ta được ban tặng. Tuy nhiên, nếu chỉ biết nhận mà không suy nghĩ và trân trọng, thì đó là sự ích kỷ và hẹp hòi. Sống không chỉ là việc nhận, mà còn là sự sẻ chia. Cuộc sống là những mảnh ghép chưa hoàn hảo, và sẻ chia là cách làm cho nó trở nên hoàn thiện hơn. Những hành động nhỏ nhưng ý nghĩa như thùng nước miễn phí, tủ bánh mì từ thiện là những cách tốt để sẻ chia với những người xung quanh. Cho đi không chỉ là việc của những người giàu có. Thậm chí, những người nghèo cũng có thể cho đi những điều quý giá như lòng nhân ái và sự chia sẻ. Cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn khi chúng ta biết sẻ chia và yêu thương lẫn nhau. “Tình yêu thương là thứ ngôn ngữ mà người mù có thể nhìn thấy và người điếc có thể nghe thấy”. Hãy biết trân trọng những điều quý giá chúng ta đang có và cho đi nhiều hơn. Không cần là những vật chất, chỉ cần là một cử chỉ nhỏ cũng có thể thay đổi cuộc đời của người khác. “Sống là cho đi. Cho đi những gì ta có, cho đi những gì ta quý trọng, vì hạnh phúc thực sự đến từ sự cho đi”.

Mẫu 3

Trong xã hội đa dạng, để xây dựng một cộng đồng mạnh mẽ, chúng ta cần biết đến tình yêu thương và sự chia sẻ. Cá nhân trong xã hội cần học cách cho đi và nhận, sống tương thân, tương ái, và sẻ chia để xây dựng một xã hội đồng đều và phồn thịnh. Như nhà thơ Tố Hữu đã viết, “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, là lời nhắc nhở về sự hy sinh và giúp đỡ nhau trong cộng đồng, xã hội. Câu nói này nhấn mạnh đến hai khía cạnh quan trọng của cuộc sống xã hội: cho và nhận. Mỗi cá nhân là một phần không thể thiếu trong cộng đồng, và chúng ta cần hỗ trợ lẫn nhau. Sống là cho đi, có nghĩa là mỗi người cần có tấm lòng rộng lớn, sẵn sàng chia sẻ và đóng góp cho cộng đồng. Khi bạn có khả năng giúp đỡ người khác trong xã hội, hãy làm điều đó. Điều này xuất phát từ trái tim yêu thương và sẵn lòng đóng góp cho sự phồn thịnh chung. Quan trọng hơn, “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” nhắc nhở chúng ta không chỉ biết nhận đồng thời biết quan tâm đến người khác. Khi gặp khó khăn, hãy giúp đỡ nhau trong cộng đồng. Điều này tạo nên một xã hội đoàn kết và phát triển bền vững. Không chỉ là hành động cho đi vật chất, mà còn là trao đi trái tim, tình yêu thương, và sự chia sẻ. Những hành động nhỏ này có giá trị lâu dài hơn và làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Khi bạn hỗ trợ người khác, bạn không chỉ tạo hạnh phúc cho họ mà còn làm phong phú tâm hồn và trải nghiệm cuộc sống của chính bạn. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là quy luật tự nhiên. Khi chúng ta cho đi, chúng ta cũng nhận lại. Điều này tạo nên một chu kỳ tích cực, làm cho cộng đồng trở nên ấm cúng và hạnh phúc. Cuộc sống ý nghĩa nằm ở việc biết yêu thương, quan tâm đến người khác, và sẵn lòng đóng góp cho xã hội. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là một lời nhắc nhở về giá trị của sự đồng lòng và sẻ chia trong mỗi cuộc sống con người.

Mẫu 4

Trong cuộc sống, luôn tồn tại vấn đề được và mất. Mỗi chúng ta cần hiểu rõ về quy luật này. Mất là thứ chúng ta cho đi, nhận là quà tặng mà chúng ta nhận được từ cuộc đời. Cho và nhận luôn song hành và đi liền với nhau. Sống cần trải nghiệm, cần cho và nhận. Tố Hữu đã trình bày quan điểm: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Đề cập đến việc sống cần nhìn trước nhìn sau, biết cho đi, san sẻ với người khác, sống có giá trị, sống có mục đích, sống luôn biết san sẻ, thể hiện sự yêu thương và quan tâm đối với mọi người xung quanh. Sống cần biết san sẻ, yêu thương, thể hiện thái độ sống lành mạnh, luôn san sẻ tình yêu thương, chia sẻ tình yêu, hoàn cảnh đó là sự cần thiết mà mỗi chúng ta cần phải làm cho cuộc sống của mình. Sống phải biết cho đi để nhận được những tình cảm chân thành. Khi chúng ta cho đi tình cảm, chúng ta sẽ nhận được tình cảm mà họ dành tặng cho mình. Chính vì thế khi chúng ta cho đi, chúng ta sẽ nhận được niềm vui, sự hạnh phúc, giá trị sống có mục đích, những bài học có giá trị, có ý nghĩa cho cuộc sống của mình. Sống luôn biết san sẻ, yêu thương mọi người xung quanh, sống là phải cho không nên chỉ biết nhận. Như chủ tịch Hồ Chí Minh, bác đã huy động đồng bào nhường cơm sẻ áo cho đồng bào, giúp đỡ những con người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Câu nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” mang lại ý nghĩa giáo dục sâu sắc, khuyến khích chúng ta sống đúng đắn, san sẻ tình yêu thương với mọi người trong xã hội.

Top 5 bài văn nghị luận về câu nói "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình" được chọn lọc hay nhất

Mẫu 1

Cuộc sống của con người không chỉ cần vật chất là đủ mà nó còn phải cần đến tình cảm giữa con người với con người làm cho cuộc sống của ta trở nên ý nghĩa hơn. Sống là cho đi đâu cần nhận lại bởi “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

Cuộc sống có muôn hình muôn vẻ nó là sự kết hợp hài hòa giữa con người với con người với nhau. Vì thế làm cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn là xuất phát từ suy nghĩ của mỗi người với quan điểm riêng khác nhau. Đó là sự cho đi. Cho đi là sự giúp đỡ, làm việc gì cũng nghĩ đến những người xung quanh mà không toan tính, không xuất phát từ ham muốn của bản thân chỉ nghĩ rằng sẽ giúp được họ một phần trong cuộc sống khó khăn này. Sự cho đi đó có thể là tấm lòng quan tâm người khác hay giúp nhau về đời sống vật chất hoặc tinh thần. Đó mới là cuộc sống mà chúng ta cần có ý nghĩa và mang đậm tính nhân văn sâu sắc. “Đâu chỉ nhận riêng mình” là hành động giúp đỡ, biết san sẻ những khó khăn trong cuộc sống của những người xung quanh. Hãy biết sống vì người khác mà đừng chỉ nghĩ đến lợi ích của mình đến đâu, biết sống vì cộng đồng, vì tập thể. Vì thế cả câu đã dạy cho chúng ta một bài học quan trọng trong cuộc sống hãy biết yêu thương, san sẻ với những người xung quanh.

Cuộc sống là do chúng ta tự tạo ra hạnh phúc đầy ý nghĩa hay tẻ nhạt buồn chán đều xuất phát từ mỗi con người từ việc ta muốn làm và có những suy nghĩ về mọi người. Sống biết yêu thương, biết san sẻ làm ta trở nên lạc quan yêu đời hơn, cuộc sống của ta cũng tràn ngập niềm vui hơn. Sống biết cho đi làm tâm hồn ta nhẹ nhàng hơn, có suy nghĩ tích cực hơn về cuộc sống. Có những hành động giúp đỡ người khác mà không quan tâm đến sự trả ơn hay đền đáp mới là một hành động nhân văn, xuất phát từ tấm lòng mỗi con người.

Cũng giống như từ nhiều năm nay màu áo xanh tình nguyện của các bạn sinh viên trong mùa thi tuyển sinh Đại học, Cao đẳng dường như đã trở nên quen thuộc với mọi người. Nhắc đến áo xanh là đến sự quan tâm, sẻ chia và nhiệt huyết đến quên mình vì cộng đồng. Không ngại khó khăn vất vả, dưới cái nắng oi ả của mùa hè, các chiến sĩ tiếp sức mùa thi đã có mặt ở các địa điểm thi được phân công để giúp đỡ thí sinh và phụ huynh. Do được chuẩn bị chu đáo từ trước, các chiến sĩ tình nguyện khá thuận lợi khi tư vấn về nhà trọ giá rẻ, nhà trọ miễn phí, hướng dẫn về địa điểm thi, lộ trình các tuyến xe buýt… Đặc biệt có bạn còn sẵn sàng cho thí sinh và người nhà ở cung với mình đông thời tình nguyện đưa đón thí sinh trong những ngày thi. Đó quả là hành động cao cả sự cho đi mà không cần đền đáp, sẵn sàng giúp đỡ những lúc cần.

Sự cho đi cũng là nhận lại. Ta cho đi nghĩa là ta sẽ nhận lại được cách yêu thương mọi người, những bài học quý giá trong cuộc sống trân trọng những người xung quanh. Từ đó dạy ta cách thông cảm cho người khác, có những suy nghĩ và hành động vì người khác giúp đỡ họ những lúc họ cần. Biết giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Anh Trần Phước Hòa ở quận Bình Tân là người đã xây dựng hệ thống quán cơm chay giá 5000 đồng để giúp đỡ những người gặp hoàn cảnh khó khăn. “Việc quan sát bà con đến ăn ở quán, hỏi họ dăm ba câu đã thành thói quen của tôi. Tôi cảm thấy tấm lòng mình khi họ được no bụng”. Sự cho đi ấy làm anh Hòa nhận được là sự cảm thông, niềm vui trong cuộc sống khi được giúp đỡ và đặc biệt là làm cho cuộc sống có ý nghĩa hơn.

Những hành động tuy nhỏ bé nhưng cũng sẽ làm cho người giúp đỡ có cảm giác được quan tâm và yêu thương. Một hình ảnh đặc trưng cho sự nhân ái của người Sài Gòn chính là những bình trà đá miễn phí đặt ở vỉa hè. Hành động giản đơn nhưng ấm áp tình người, làm nên hình ảnh một Sài Gòn nhân hậu, thân thiện, hiếu khách. Sự quan tâm không phô trương cũng làm cho những mảnh đời bất hạnh được mỉm cười không phải vì những gì họ nhận được mà đó là tấm lòng, là tình cảm của con người với con người.

Khi ta biết cho đi là trong ta đã có một tấm long nhân hậu, một tình cảm đáng trân trọng mà không gì có thể thay thế được, làm ta trưởng thành hơn trong cả suy nghĩ và hành động. Ta sẽ được mọi người yêu quý và kính trọng, làm cuộc sống vui vẻ hơn. Chính vì thế cho đi tức là nhận lại.

Câu thơ của Tố Hữu quả là một bài học vô giá trong cuộc sống. Hãy sống vì người khác, biết suy nghĩ đến lợi ích chung và đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân. Chính chúng ta sẽ tạo ra một cuộc sống đáng sống mà ta mơ ước.

Mẫu 2

Nếu có một vị thần xinh đẹp nhất, đó chính là nữ thần mặt trời. Nếu có một gia vị làm gia tăng vị ngọt của cuộc sống, đó là tình yêu thương. Có một hành động có thể kết nối hàng triệu con tim với nhau, đó là sẻ chia. Bởi “sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

Sống là không chỉ đơn giản là tồn tại, là có mặt còn là sự khẳng định sự tồn tại và ý nghĩa của bản thân. “Cho” là hành động trao đi một thứ gì đó mà không cần nhận lại, là tình yêu thương, là sự sẻ chia với người khác. Như vậy, con người sống trên đời không chỉ biết nhận lấy những tình cảm, sự yêu thương và giúp đỡ từ người khác mà còn biết trao đi, yêu thương và cống hiến cho cuộc đời. Bản chất của nó là lẽ sống yêu thương, cống hiến.

Cuộc sống này của chúng ta, từ lúc sinh ra đã nhận quá nhiều. Sự sống của ta là do cha mẹ ban tặng. Ta nhận bao nhiêu sự săn sóc, yêu thương, chở che của bố mẹ, gia đình từ khi còn chưa nên hình hài trong bụng mẹ, những ngày chập chững biết đi, biết nói và suốt những năm tháng trưởng thành sau này nữa. Rồi cuộc sống hiện tại cũng là bởi bao xương máu của những người không quen biết đổ xuống cho chúng ta. Mỗi hạt gạo, mỗi đồ dùng và phát minh đang dùng trong cuộc sống hiện đại này cũng là những giọt mồ hôi thầm lặng của biết bao nhiêu người xa lạ đã cống hiến ngày đêm. Sự sống này, cuộc đời này hoàn toàn là những gì chúng ta nhận được, một cách miễn phí.

Nhưng thật ích kỉ và hẹp hòi nếu chúng ta chỉ biết nhận, nhận vô điều kiện mà không mảy may suy nghĩ và trân trọng. Như những con sông nhận nước từ suối, từ thượng nguồn rồi lại chảy ra bể. Sống còn là sẻ chia, là cho đi.

Cuộc sống này là những mảnh ghép chưa hoàn hảo. Ở đây đó trên trái đất, còn có những con người vẫn luôn khao khát bình yên và miếng ăn; những đứa trẻ mong được cắp sách đến trường... Một giọt nước khi tách ra không mất đi mà được nhân đôi. Một ngọn lửa sẻ chia là một ngọn lửa lan tỏa. Bạn có đôi tay không chỉ để cầm nắm đồ mà còn để dang là làm điểm tựa cho người khác. Bạn có một trái tim không chỉ để đập mà còn để sẵn sàng rung cảm trước những số phận bất hạnh và thiếu may mắn trong cuộc sống. Tình yêu thương, đó là một thứ tình cảm kì diệu. Nó không thể dùng khoa học hay tính toán để chứng minh, bởi khi cho đi, nó không mất đi mà chỉ nhân nên. Khi sẻ chia, niềm vui nhân lên gấp đôi, nỗi buồn giảm đi một nửa. Khi con người nhận được càng nhiều, càng luôn có ý thức phải biết cho đi.

Đó chính là lí do những người tỉ phú giàu nhất thế giới như Bill Gates, Mark Zuckerberg,... luôn dành phần lớn tài sản của mình để làm từ thiện. Cho đi để những số phận kém may mắn biết ở đâu đó, vẫn còn có niềm tin, để họ tin rằng cuộc đời vẫn còn nhiều điều tốt đẹp và họ vẫn còn được quan tâm. Cho đi khiến cho khoảng cách giữa con người gần nhau hơn, và cho thế giới này tốt đẹp hơn.

Cho đi có thế là như những con người kia, khi họ có điều kiện và khả năng. Nhưng cho đi đôi khi chỉ cần là những hành động giản đơn của những con người cùng khổ dành cho nhau, của những người có điều kiện kinh tế khấm khá hơn chút. Ta thấy ấm lòng khi ở những con hẻm nhỏ tại Hồ Chí Minh mang tên hẻm yêu thương với những thùng nước miễn phí để người đi đường giải cơn khát giữa trời nóng, những tủ bánh mì từ thiện, những khu vui chơi không người canh giữ,... Những con người vẫn hằng ngày thầm lặng đổ đầy nước, cấp bánh mì, …, họ chưa một lần được kể tên hay vinh danh, bởi họ muốn người nhận đón nhận món quà một cách tự nhiên nhất.

Học cách cho đi những gì mình quý trọng chứ không phải làm nhẹ bớt đi những gì mình dư thừa! Đáng quý hơn, có những người không dư nhưng vẫn cho đi. Nơi góc đường Điện Biên Phủ- Hà Huy Tập- TP Đà Nẵng, có những người như ông Hùng vẫn đang ngày ngày sửa xe miễn phí cho những người lao động nghèo và học sinh. Nhà thuộc diện nghèo, nhưng ông chia sẻ rằng : có lấy thêm hai ba ngàn của mấy đứa học sinh hay người nghèo cũng chẳng thể khiến ông giàu nên được. Ở đó, ông lại tìm thấy niềm vui và sự an nhàn trong cuộc sống đang bận rộn ganh đua từng miếng cơm manh áo. Và những người nghèo như ông sẽ lại gần nhau hơn trong cái nghĩa cái tình.

Sống là cho đi. Nhưng có những người lại không hiểu được điều đó. Những người không biết cảm thông cho người xung quanh, nhận càng nhiều mà không chịu cho đi. Cũng có những người dẫu có lòng tốt nhưng đặt không đúng chỗ, suy nghĩ chưa thấu đáo. Những số tiền được gửi mà không cần biết họ thấy thế nào, hành động cho những người nghèo những bộ áo đắt tiền, xa xỉ mà cả đời họ không dám mặc, ... Yêu thương là tốt nhưng yêu thương cần đặt đúng chỗ. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, cho đi nhiều hơn. Không cần là vật chất, chỉ cần một cái nắm tay, một lời an ủi, động viên đôi khi cũng có sức mạnh hơn ngàn con số.

“Tình yêu thương là thứ ngôn ngữ mà người mù có thế nhìn thấy và người điếc có thế nghe được”. Lúc này, những câu hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lại vang vọng:

"Sống trong đời sống

Cần có một tấm lòng

Để làm gì em biết không?

Để gió cuốn đi

Để gió cuốn đi..."

Mẫu 3

Nếu ví cuộc đời này là một trường ca bất tận thì có lẽ lối sống sẻ chia, cho đi và nhận lại còn mãi là một nốt trầm sâu lắng chứa đựng giá trị nhân sinh sâu sắc về cách ứng xử của con người trong cuộc sống. Đúng như nhà thơ Tố Hữu đã từng nói: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

“Cho” và “nhận” là hai quá trình quen thuộc có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong cuộc sống của con người. Vậy “cho” và “nhận” là gì? Nó đóng vai trò quan trọng như thế nào trong cuộc sống của mỗi chúng ta. “Cho” là sự san sẻ, giúp đỡ, yêu thương, xuất phát từ trái tim mỗi con người, là trao tặng đi những giá trị vật chất hay tinh thần mà bản thân có để đem lại cho những người xung quanh. “ Nhận” là đón nhận những món quà vật chất hay tinh thần mà người khác đem đến cho mình. “Đâu chỉ nhận riêng mình” là hành động giúp đỡ, biết san sẻ những khó khăn trong cuộc sống của những người xung quanh. Như vậy, “cho” và “ nhận” là hai khái niệm tưởng như trái ngược mà luôn song hành với nhau trong cuộc sống, bổ sung cho nhau.

Nếu bạn muốn cuộc đời này đầy ý nghĩa, hài lòng với bản thân và có được sự thăng hoa trong tâm hồn, bạn phải biết chia se, biết cho đi. Trong cuộc sống thường ngày, sự cho đi cũng xuất hiện rất nhiều, chúng ta có thể cho những người ăn xin một chút thôi nhưng cũng đủ làm cho họ cảm thấy ấm lòng, các anh chị sinh viên tình nguyện luôn nhiệt huyết hết mình vì cộng đồng, hay có những người hiến máu nhân đạo đã cứu sống được bao nhiêu tâm hồn qua khỏi cơn nguy. Cho đi làm cho chúng ta hạnh phúc hơn, yêu đời hơn, làm cho chính bản thân hoàn hiện hơn và có ý nghĩa rất to lớn trong cuộc đời.

Không chỉ vậy cuộc sống là một ngọn núi, có lúc dốc, có lúc bằng phẳng khác nhau, bởi vậy luôn cần đến những người biết chia sẻ, biết cho đi mà không nghĩ đến nhận lại. Cuộc đời này, còn rất nhiều những mảnh đời bất hạnh, họ cần lắm một ánh lửa sẻ chia từ chúng ta, đôi khi là một cái nắm tay thật chặt để có thể xua đi cái lạnh giá trong đêm như một lời động viên, an ủi. Sự cho đi có thể là vật chất hay tinh thần, cho đi để thấy cuộc đời mình không cảm thấy nhàm chán, tẻ nhạt. Cuộc sống này là do chính chúng ta tạo nên, nó có nhiều mảng màu khác nhau, hãy cho đi nhiều hơn để nhận lại cũng nhiều hơn. Bác Hồ của chúng ta là một tấm gương sáng về sự cho đi. Cả cuộc đời Bác luôn yêu thương, quan tâm đến mọi người đặc biệt là trẻ em và những người già ốm.

Sự cho đi trong cuộc sống đồng thời cũng là sự nhận lại. Ta cho đi yêu thương, ta chia sẻ, giúp đỡ những người khó khăn hoạn nạn thì khi ta buồn hay gặp khó khăn gì, họ lại sẵn sàng chia sẻ cho ta. Con người nếu biết gieo yêu thương cho người khác thì sẽ nhận về được những yêu thương, mang cay đắng thì nhận về cay đắng. Cuộc sống luôn tồn tại quy luật hai chiều, nếu không cho đi thì đừng mong ngóng nhận lại được. Khi cho đi bằng cả tấm lòng, thứ ta nhận lại không chỉ là lời cảm ơn từ người nhận mà nhận lại bằng sự thanh thản, mãn nguyện. Nếu cho đi mà mong được nhận lại thì việc làm cũng sẽ mất đi ý nghĩa.

Trong cuộc sống ta cũng bắt gặp không ít những con người mượn việc từ thiện để đánh bóng tên tuổi. Gần đây còn xuất hiện những kẻ lợi dụng lòng tốt của người khác để trục lợi. Những người như vậy, thật đáng bị xã hội lên án và phê phán. Vậy nên, con người cần biết “cho” và “nhận” trong cuộc sống. Con người cần phải biết cho cuộc đời này là những gì tốt đẹp nhất, đó là tình yêu thương, trân trọng, cảm thông giúp đỡ lẫn nhau cả về vật chất lẫn tinh thần chứ không phải là sự cho đi và nhận lại vì mục đích vụ lợi. Con người cần cố gắng phấn đấu và rèn luyện, hoàn thiện mình, làm cho mình giàu có về vật chất lẫn tinh thần để có thể yêu thương nhiều hơn trong cuộc đời này.

Hãy chia sẻ để biết đời sống thật phong phú, hãy đón nhận để biết cuộc sống đáng yêu dường nào. Cuộc sống sẽ tuyệt vời hơn nếu tất cả con người đều biết sẻ chia và yêu thương lẫn nhau: “ Bàn tay có rộng mở trao ban, tâm hồn mới tràn ngập niềm vui sướng”.

Mẫu 4

“Sống trên đời cần có một tấm lòng

Dù chỉ là để gió cuốn đi…”

Lời ca của bác Trịnh Công Sơn nhẹ nhàng mà da diết, cuộc sống, đâu chỉ cần những văn minh hiện đại. Hơn hết, chúng ta cần tình yêu thương, sự chia sẻ cảm thông giữa người với người.

Nếu hiểu đơn giản, sống là hình thức tồn tại của con người, nhưng xét ở tầng nghĩa sâu hơn, sống còn là sự giao thoa, hòa nhập và có tình yêu thương giữa những con người trong xã hội, khi ấy, từ “sống” trong ta vươn lên thành cụm từ “sống có ý nghĩa”. Con người ta không thể sống đơn độc, chỉ khi sống trong cộng đồng, ta mới có thẻ toàn vẹn là mình, với những tính cách, cảm xúc và tài năng của bản thân mình.

“Cho” là sự trao đi không mong đền đáp, hay cũng chính là sự gửi gắm, sự đóng góp của mỗi cá nhân chúng ta cho những người khác và cho xã hội. Ngược lại với “cho” là “nhận”, “nhận” là khi ta tiếp thu, thừa hưởng thứ gì đó từ người khác. Nhìn tổng thể vào câu nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, ta thấy câu nói ấy được gửi gắm một thông điệp thật đẹp. Đó là con người ta sống trên đời phải biết cho đi, biết cống hiến , giúp đỡ, chia sẻ với cộng đồng chứ không chỉ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân và hưởng thụ thành quả của người khác. Chỉ khi sống biết cho đi, ta mới thực sự đang sống một cuộc đời ý nghĩa.

Khi con người ta sông biết cho đi, họ sẽ trở nên vị tha và thanh thản, vui vẻ và hạnh phúc hơn khi mình có thể trao tặng một thứ gì đo tốt đẹp đến với những người khác. Chúng ta có nhiều cách để cho đi, không chỉ là cho đi những giá trị vật chất, mà đáng quý hơn là trao gửi tấm lòng, tình yêu thương và sự cảm thông chia sẻ. Liều thuốc tinh thần ấy đáng giá và lâu bền hơn rất nhiều. Khi ta biết cho đi, cũng là khi ta được mọi người yêu mến và đón nhận, một con người sống không vị kỷ luôn là một người bạn tốt đáng trân trọng.

Cho đi là cách để con người ta học được lối sống thư thái và thanh thản hơn trong mọi việc, cho đi cũng là thông điệp đẹp đẽ mà ta có thể gửi gắm đến những người xung quanh mình. Một xã hội với những con người sống đẹp và không ngạo trao gửi tình yêu thương, không ngại giúp đỡ để cùng nhau phát triển sẽ trở nên tốt đẹp biết chừng nào, mọi người sẽ gắn kết và hòa đồng với nhau hơn, tạo nên một khối gắn kết thực sự. Ta cho đi cũng là khi ta đang nhận lại, nhận lại từ bản thân sự yêu đời và nhận lại từ người kia niềm hạnh phúc, nếu bận biết sống cho đi, bạn cũng sẽ nhận lại được thật nhiều những điều tốt đẹp từ người khác.

Ngược lại, nếu chúng ta sống ích kỷ và chỉ biết nghĩ cho bản thân, tâm hồn chúng ta sẽ chẳng lúc nào được yên bình, luôn đầy toan tính và những chấp nhặt, những lo âu. Sự ích kỷ và nhỏ nhen sẽ khiến những mối quan hệ của chúng ta sớm trở nên rạn nứt và sụp đổ, rồi một ngày, bạn sẽ nhận ra sự nhỏ nhen của bản thân chẳng đem lại bất cứ điều gì cho bạn cả, nó chỉ làm bạn hiện lên trong mắt người khác thật “khó chơi”, và nghiêm trọng hơn là bạn sẽ bị cô lập. Cộng đồng không chào đón những con người chỉ biết suy nghĩ cho chính mình mà không biết quan tâm đến những người khác.

Ngày ngày tiếp xúc với cuộc đời, ta sẽ càng nhận ra, sự cho đi trong cuộc sống nên là một chân lí sống của mỗi người, đừng ngại khi cho đi bởi đó mới chính là khoảnh khắc bạn thực sự sống có ý nghĩa nhất, gắn kết nhất và nhận lại nhiều điều tốt đẹp nhất. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.”

Mẫu 5

Lời hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng một thời đi vào lòng người thật nhẹ nhàng: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng/ Để làm gì em biết không/ Để gió cuốn đi”… Trăn trở về sự sống, nhà thơ Tố Hữu cũng từng tâm niệm: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

“Sống” ở đây, vấn đề mà các nghệ sĩ tâm niệm, ta phải hiểu là vấn đề sự sống chứ không phải là trạng thái tồn tại đơn thuần. Và trả lời cho câu hỏi “Sống là gì?” chính là đi tìm nghệ thuật sống và chân lý sống. Đối với Tố Hữu, đó là mối quan hệ giữa “cho” và “nhận”. Đó là hai phạm trù hoàn toàn trái ngược nhau, trong khi “cho” là hành động hướng ra bên ngoài thì “nhận” là một sự thu vén về mình. Hai phạm trù trái ngược nhưng lại được đặt trong sự tồn tại song song theo quan điểm của Tố Hữu: Sống là sự kết hợp hài hòa của nhận lại và cho đi.

Thuở khởi sinh ra con người, tất cả mọi thứ đều là đơn giản, thậm chí thô sơ. Nhưng theo thời gian, nhờ sự “nhận” từ nhiều nguồn xung quanh, từ tự nhiên đến xã hội mà con người ngày một phát triển. Ai đó đã nói rằng ”Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được” là vì thế. Sự “nhận” trong đời dường như đã trở thành một nhu cầu thiết yếu, đồng thời cũng là một yêu cầu tất nhiên trong một xã hội đang ngày càng hiện đại và biến đổi không ngừng. Ai cũng hạnh phúc khi được đón nhận một tình yêu thương, một cái ôm ấm áp hay một món quà nho nhỏ ngày sinh nhật… nhưng có mấy ai ý thức được việc tiếp nhận một cái mới đang là trách nhiệm của một công dân hiện đại? Tiếp nhận không ngừng để không bị thụt lùi, lạc hậu, để bắt kịp thời đại, để tự làm đầy chính mình…

Song, quy luật của cuộc đời là đã nhận được thì phải cho đi. Xét về mặt triết học thì mọi thứ trong đời phải luôn được cân bằng bởi những phạm trù trái ngược, tương tự như âm - dương thì nhận lại và cho đi luôn phải hài hòa. Người ta có câu “Không có bữa cơm nào miễn phí trên đời”, tức là bạn đã nhận của người ta cái gì, ắt phải cho đi một cái gì đó cân xứng, nghe có vẻ như một cuộc đổi chác buôn bán lạnh lùng nhưng đó lại là sự thật! Nhưng nếu nhìn ở một góc độ nào khác, như ai đó đã nói “Trái tim giàu lên nhờ cái nó cho đi”, thì sự “cho” không còn là một sự trả giá sòng phẳng trên chiến trường kinh doanh nữa mà là sự tương đối của tâm hồn.

Khi đem cho đi tình yêu thương, sự sẻ chia đồng cảm, không chỉ đem lại niềm hạnh phúc cho người khác mà còn đem lại niềm vui cho chính mình. Khi đem lại nụ cười cho người khác, chính bản thân bạn cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc, vì “khi ta tặng bạn hoa hồng, trên tay ta còn vương mãi mùi hương”. Cuộc sống vốn lắm chông gai nhưng nếu con người biết trao cho nhau những giúp đỡ, sẻ chia thì sẽ có thể cùng nhau vượt qua những thử thách ấy một cách dễ dàng. Chỉ một hành động hiến máu cũng có thể cứu sống một con người. Chỉ một lời an ủi động viên cũng cứu vớt được một tâm hồn đang đau khổ.

“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” chính là để tránh sa vào sự ích kỉ trong đời, để thấy cho đi cũng là một niềm vui thật lớn, một niềm hăng hái và nhiệt huyết cống hiến cho đời, như loài ong cho mật, loài hoa cho hương, loài người cho yêu thương thắm thiết…

Link nội dung: https://iir.edu.vn/bai-van-mau-nghi-luan-ve-cau-noi-song-la-cho-dau-chi-nhan-rieng-minh-a20011.html